Luật sư Phạm Ngọc Minh: Nhận định của các cơ quan tiến hành tố tụng: “bị cáo hãm phanh tấp vào lề đường hơi gấp”, anh Hoàng “đột ngột chuyển hướng”, hay “anh Thuận không còn đường tránh nên leo lên lề đường sụp xuống bậc tam cấp dẫn đến chết” đều là cảm tính, suy diễn.
(LDO) - Cả hai cấp xét xử sơ thẩm và phúc thẩm của TAND tỉnh Quảng Ngãi đều kết án bị cáo Nguyễn Văn Hoàng phạm tội “vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”.
Nhưng hồ sơ vụ án mà chúng tôi tiếp cận được lại cho thấy, nhiều lập luận là suy diễn chủ quan, nhiều tình tiết quan trọng chưa được cơ quan tiến hành tố tụng làm rõ…
Cầu may, thành rước vạ…
Trong đơn gửi Tòa soạn Báo Lao Động, anh Nguyễn Văn Hoàng (KBang, Gia Lai) trình bày: Gia đình anh kinh doanh vận tải xe khách nhiều năm nay, thường thuê lái xe. Ngày 1.2.2014 là mùng hai Tết, lái xe nghỉ, anh Hoàng trực tiếp lái xe ô tô khách BKS 81B-00680 khai xuân, cầu may. Khoảng 13h30, anh điều khiển xe chạy từ Gia Lai về Hà Nội, với tốc độ khoảng 40km/h. Khi đến đường Bà Triệu (thành phố Quảng Ngãi), thấy phía trước có 02 khách chờ, nhìn gương thấy không có chướng ngại, anh Hoàng đã cho xe ô tô chuyển hướng tấp vào mép lề đường, để đón khách.
Anh Hoàng kể: “Khi xe gần dừng, tôi nghe thấy tiếng “rầm” rất mạnh. Tôi vội xuống xe thì đã thấy một thanh niên nằm gục bên lề đường, cách bánh trước bên phải xe của tôi vài mét, máu ở đầu chảy lênh láng. Bên cạnh là một xe mô tô đổ nghiêng, thân xe nằm trên lề đường”. Anh Hoàng và phụ xe (tên Lực) gọi taxi đưa người thanh niên vào bệnh viện cấp cứu. Nhưng tới trưa hôm sau, người thanh niên đã chết. “Sau này tôi được biết tên thanh niên đó là Lưu Thuận” - Anh Hoàng nhớ lại.
Hồ sơ vụ án, ghi nhận hiện trường: Xe ô tô 81B-00680 đang ở trạng thái dừng trên mặt đường phía Đông dải phân cách cứng, đầu xe quay về hướng Bắc, trục bánh trước bên phải cách mép đường phía Đông là 0,85m, trục bánh sau bên phải cách mép đường phía Đông là 1,13m. Cách trục bánh trước bên phải của xe ô tô 81B-00680 về phía Bắc 8,75m và nằm trên mép đường phía đông là trục bánh trước xe mô tô 76U1-6796. Xe mô tô này nằm ngã nghiêng bên phải, đầu xe quay về hướng Tây, thân xe nằm trên lề cỏ, trục sau bánh xe cách mép đường phía Đông ra lề 1,02m, cách trục bánh trước bên phải xe ô tô 81B-00680 về phía đông 1,24m và cách mép đường phía Đông ra lề 0,42m là vết cày đất trên cỏ được đánh số thứ tự S1. Từ S1 đến trục bánh sau xe mô tô 76U-7696 có chiều dài 14,86m.
Kết quả khám nghiệm phương tiện cho thấy: Không phát hiện có dấu vết gì mới (không có sự va chạm) giữa xe mô tô 76U-7696 và xe ô tô 81B-00680. Tuy nhiên, tất cả cơ quan tiến hành tố tụng đều nhận định: anh Hoàng điều khiển xe khách “đột ngột chuyển hướng tấp vào mép lề phía Đông để đón khách, làm cho anh Thuận không còn đường tránh nên leo lên lề đường sụp xuống bậc tam cấp dẫn đến chết” (Bản án phúc thẩm số 121/2015/HSPT ngày 13.08.2015 của TAND tỉnh Quảng Ngãi).
Kết luận... cảm tính!?
Hồ sơ vụ án thể hiện khá rõ, kể từ điểm anh Hoàng điều khiển xe ô tô chuyển hướng cho tới khi dừng hẳn, đã không xảy ra va chạm nào giữa xe ô tô 81B-00680 và xe mô tô 76U1-7696. Vậy, hai sự kiện xảy ra cùng thời điểm và địa điểm là: anh Hoàng chuyển hướng xe ô tô để đón khách và anh Thuận lái xe mô tô “sụp xuống bậc tam cấp dẫn đến chết” có mối quan hệ với nhau hay không?
Để tìm lời giải, anh Hoàng cũng đã nhiều lần tự mình làm lại các thực nghiệm. Với tốc độ 40km/h, trong điều kiện bình thường, nếu phanh chỉ cần 10-15m là xe mô tô có thể dừng hẳn. Nhưng xe ô tô khách - dài tới 11,5m - thì để chuyển hướng, chuyển làn, sau đó dừng xe gần như song song với lề đường thì quãng đường di chuyển phải từ 30-50m. “Giả thiết, tôi chuyển hướng xe đột ngột, gây nguy hiểm cho anh Thuận, thì hai xe đã xảy ra va chạm rồi. Còn giả thiết là anh Thuận bị xe của tôi tạt vào mà không giảm tốc độ trong cả quãng đường tới 50m để bị tai nạn thì vô lý quá” - anh Hoàng băn khoăn.
Mặt khác, phần đường bên phải xe khách vẫn còn bề rộng từ 1,25m đến 1,43m, đủ để một xe mô tô nếu lưu thông với tốc độ phù hợp (dưới 40km/h) đi qua mà không tới mức gặp nguy hiểm. Giả sử xe mô tô của anh Thuận tránh sang phải xe ô tô khách thì rất khó xảy ra tai nạn.
Biên bản khám nghiệm hiện trường thể hiện, từ điểm trượt khỏi mặt đường đến chỗ xe mô tô ngã dài 14,84m, cho thấy: Xe mô tô do anh Thuận điều khiển đã không có dấu hiệu phanh giảm tốc độ, cho tới khi xảy ra va chạm mạnh với bậc tam cấp (thấp hơn nền đường), làm anh Thuận tử vong.
Nhận định về vụ án, Luật sư Phạm Ngọc Minh -Công ty Luật TNHH Everest (Đoàn Luật sư thành phố Hà Nội) cho rằng, các Bản án đã thể hiện nhiều nhận định cảm tính của các cơ quan tiến hành tố tụng: Bị cáo đã điều khiển xe “với tốc độ hơi nhanh”, “bị cáo hãm phanh tấp vào lề đường hơi gấp”. Ngay cả kết luận cũng ghi: anh Hoàng “đột ngột chuyển hướng” hay “anh Thuận không còn đường tránh nên leo lên lề đường sụp xuống bậc tam cấp dẫn đến chết”...Luật không quy định cụ thể thế nào bị coi là “đột ngột chuyển hướng gây nguy hiểm”, nạn nhân đã chết không có lời khai, không có bất cứ hình ảnh nào ghi lại, cơ quan tố tụng khẳng định "thay" cho nạn nhân “không còn đường nào tránh” phải chăng là suy diễn - Luật sư Phạm Ngọc Minh đặt câu hỏi.
Gia cảnh anh Nguyễn Văn Hoàng hiện rất khó khăn. bố anh Hoàng - ông Nguyễn Hồng Cẩm -mấy năm trước bị tai nạn giao thông, cụt 1 cánh tay, vừa qua lại bị rắn cắn, phải tháo khớp ngón tay bàn tay còn lại. mẹ anh Hoàng -bà Đỗ Thị Dự -bị ốm nặng nhiều năm. Anh Hoàng là lao động duy nhất trong gia đình...
Bình luận