Ngày 21/05/2019, Tòa án nhân dân huyện Lộc Bình, Lạng Sơn đã xét xử sơ thẩm vụ án Đánh bạc và Gá bạc xảy ra vào 15h00 ngày 10/12/2018 tại xã Bằng Khánh, huyện Lộc Bình. Mười (10) bị cáo bị tuyên phạm tội đánh bạc, một (01) bị cáo bị tuyên phạm tội gá bạc.
Tóm tắt diễn biến vụ án Đánh bạc và Gá bạc tại xã Bằng Khánh, huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn
Ngày 21/05/2019, Tòa án nhân dân huyện Lộc Bình xét xử sơ thẩm vụ án: “Đánh bạc và Gá bạc” tuyên phạt các bị cáo phạm tội đánh bạc: Trần Văn Lâm: 12 tháng tù, Chu Quốc Bằng: 09 tháng tù, Thi Trung Tuyến: 09 tháng tù, Nguyễn Đức Hậu: 09 tháng tù, Chu Văn Quế: 06 tháng tù, Hoàng Văn Hoan: 06 tháng tù, Lê Văn Hội: 06 tháng tù, Hoàng Văn Lê: 06 tháng tù; Ngô Văn Bảo: 06 tháng tù nhưng cho hưởng án treo; Lê Văn Thắng: phạt 09 tháng tù tội đánh bạc 12 tháng tù tội gá bạc, tổng cộng là 21 tháng tù.
Nhiều “điểm mờ” của vụ án đánh bạc và gá bạc
Trong vụ án này, ngoài việc Công an bắt quả tang hành vi (phạm tội) đánh bạc, thì các lời khai của bị cáo cho thấy tương đối chính xác và trung thực (số tiền, số người đánh bạc). Ngay sau khi bị bắt quả tang, hầu hết các đối tượng bị tạm giữ 09 ngày, cách ly với nhau, lời khai tuy có thay đổi (do nhớ không chính xác) nhưng về cơ bản thống nhất. Những lời khai (chứng cứ) này thể hiện:
- Về tội danh gá bạc của Lê Văn Thắng:
Việc xác định hành vi gá bạc bị coi là tội phạm với hành vi gá bạc - vi phạm hành chính - khi thuộc người đánh bạc có một trong các hành vi được quy định tại Điểm b, Điểm c, Điểm đ Khoản 1 Điều 322 Bộ luật Hình sự: (b) Sử dụng địa điểm thuộc quyền Sở hữu hoặc quản lý của mình để cho 10 người đánh bạc trở lên trong cùng một lúc mà tổng số tiền, hiện vật dùng đánh bạc trị giá 5.000.000 đồng trở lên hoặc cho 02 chiếu bạc trở lên trong cùng một lúc mà tổng số tiền, hiện vật dùng đánh bạc trị giá 5.000.000 đồng trở lên; (c) Tổng số tiền, hiện vật dùng đánh bạc trong cùng 01 lần trị giá 20.000.000 đồng trở lên; (đ) Đã bị xử phạt vi phạm hành chính về một trong các hành vi quy định tại Điều này hoặc hành vi quy định tại Điều 321 của Bộ luật này hoặc đã bị kết án về tội này hoặc tội quy định tại Điều 321 của Bộ luật này, chưa được xóa án tích mà còn vi phạm.
- Xét trong vụ án này:
Một là, Lê Văn Thắng là người hưởng ứng đề xuất của Trần Văn La âm đánh bạc mà không kèm theo bất cứ điều kiện nào (không có chứng cứ nào thể hiện Lê Văn Thắng đồng ý cho cả nhóm đánh bạc với điều kiện phải nộp tiền (hồ) cho Lê Văn Thắng. Việc sau đó Lê Văn Thắng đề nghị Trần Văn Lâm, Thi Trung Tuyến, Nguyễn Đức Hậu, Chu Quốc Bằng nộp tiền để dọn dẹp rác và tàn thuốc lá khu vực đánh bạc. Nhóm Phương Văn Hoan, Ngô Văn Bảo, Chu Văn Quế đến sau chỉ thấy Lê Văn Tuyến cầm tiền của Trần Văn Lâm, Thi Trung Tuyến, Chu Quốc Bằng, Nguyễn Đức Hậu, nhưng Lê Văn Thắng không yêu cầu nên không nộp. Vậy thì cần làm rõ: Lê Văn Thắng đồng ý để nhóm bạn đánh bạc có phải nhằm mục đích thu tiền hồ hay không.
Lưu ý rằng, gá bạc là dùng địa điểm (nhà ở, cửa hàng, khách sạn, phòng trọ…) đang do mình quản lý sử dụng để cho người khác đánh bạc thu tiền (tiền hồ). Hành vi gá bạc có nơi còn gọi là chứa gá bạc hoặc chứa bạc. Hành vi gá bạc (chứa chấp việc đánh bạc) nhất thiết phải là lấy tiền thì mới bị coi là gá bạc; nếu vì nể nang mà cho người khác dùng địa điểm đang do mình quản lý, sử dụng để đánh bạc thì không bị coi là gá bạc. Như vậy, dấu hiệu bắt buộc để xác định có hành vi gá bạc hay không là có thu tiền hồ hay không.
Hai là, ngoài số tiền 110.000 đồng thu của bốn (04) người nhóm Trần Văn Lâm, Thi Trung Tuyến, Chu Quốc Bằng, Nguyễn Đức Hậu, Lê Văn Thắng không yêu cầu bất cứ một người nào tham gia đánh bạc nộp thêm tiền. Số tiền các bị cáo khác nộp cho Lê Văn Thắng là hoàn toàn tự nguyện, có bị cáo đưa 20.000 đồng, có bị cáo đưa 30.000 đồng. Đồng thời, căn cứ trên lời khai của những bị cáo khác, thì tại thời điểm thu tiền (110.000 đồng), số tiền trên chiếu bạc dưới 5.000.000 đồng, số người tham gia đánh bạc trong vụ án không vượt quá 09 người (sẽ phân tích rõ hơn ở phần sau). Tổng số người tham gia đánh bạc được xác định là mười ba (13) người là ngoài dự kiến của cả nhóm, một số đối tượng tự đến sau. Như vậy, cần phải làm rõ: hành vi của Lê Văn Thắng có thuộc các trường hợp quy định tạiĐiểm b Khoản 1 Điều 322 Bộ luật Hình sự (cho 10 người đánh bạc trở lên trong cùng một lúc, mà tổng số tiền dùng đánh bạc trị giá 5.000.000 đồng trở lên) hay không.
Về hành vi đánh bạc của các bị cáo bị Tòa án cấp sơ thẩm xác định là phạm tội đánh bạc
Tổng số tiền đánh bạc được cơ quan điều tra xác định là 6.175.000 đồng. Cần thấy rằng, trong số này có: 500.000 đồng của Lê Văn H, 700.000 đồng của Hoàng Văn Lê. Ngoài ra, còn có 100.000 đồng do Ngô Văn B, 250.000 đồng Luân Văn Đèo tự nguyện giao nộp.
- Xét trong tổng thể vụ án này:
Thứ nhất, nếu loại trừ số tiền 1.200.000 đồng do Lê Văn Hội, Hoàng Văn Lê đưa vào đánh bạc, thì trước đó tổng số tiền trên chiếu bạc chỉ là 4.975.000 đồng, nghĩa là thấp hơn mức 5.000.000 đồng được quy định tại Khoản 1 Điều 321 Bộ luật hình sự. Có thể là, hành vi đánh bạc của các bị cáo Trần Văn Lâm, Chu Quốc Bằng, Thi Trung Tuyến, Nguyễn Đức Hậu, Lê Văn Thắng, Ngô Văn Bảo, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoan, Lê Văn Thắng trước khi có sự tham gia đánh bạc của: Lê Văn Hội, Hoàng Văn Lê chỉ bị xác định là vi phạm hành chính. 'Điểm mờ' này cần phải được làm rõ.
Như vậy, chính xác chỉ có bốn (04) đối tượng: Trần Văn Lâm, Chu Quốc Băng, Lê Văn Hội, Hoàng Văn Lê bị xác định phạm tội đánh bạc. Những đối tượng còn lại, hoặc “không cấu thành tội phạm” (vi phạm hành chính), hoặc “tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội”, hoặc “tuy có dấu hiệu của tội phạm nhưng tính chất nguy hiểm cho xã hội không đáng kể”.
Tòa án nhân dân huyện Lộc Bình đã nhận định về hành vi của Phương Văn Hoan, Hoàng Văn Tiến, Luân Văn Đèo: “… đang thực hiện hành vi phạm tội thì tự ý chấm dứt phạm tội. Quá trình điều tra không xác định được số tiền các đối tượng này dùng để đánh bạc, nên không đủ căn cứ cấu thành tội phạm…” (BL 787, trang 11).
Các đối tượng: Ngô Văn Bảo: “… tham gia đánh bạc và đặt cửa hai lần, sau đó bị say rượu đã bỏ lên giường cạnh chiếu bạc nằm ngủ…” (BL 787, trang 11, ); Lê Văn Thắng, Thi Trung Tuyến, Nguyễn Đức Hậ, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoan: “đã hết tiền nên nghỉ trước đó…” (BL 683, trang 01).
Chúng tôi cho rằng, trường hợp của Lê Văn Thắng, Thi Trung Thắng, Nguyễn Đức Hậu, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoan tương tự như trường hợp của Phương Văn Hoan, Hoàng Văn Tiến, Luân Văn Đèo hoàn toàn không khác về bản chất. Điểm khác biệt duy nhất là: Phương Văn Hoan, Hoàng Văn Tiến, Luân Văn Đèo“đi về trước” (BL 683, trang 01, BL 784 trang 05), còn Ngô Văn Bảo“bỏ lên giường cạnh chiếu bạc nằm ngủ”, Lê Văn Tuyến, Thi Trung Tuyến, Nguyễn Đức Hậu, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoan: “đã hết tiền nên nghỉ”. Tuy nhiên, những khác biệt này không tạo nên sự khác biệt về bản chất của vụ án. Việc không xử lý hình sự Phương Văn Hoan, Hoàng Văn Tiến, Luân Văn Đèo, nhưng lại xử lý hình sự đối với Lê Văn Thắng, Thi Trung Thắng, Nguyễn Đức Hậu, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoan là việc áp dụng không thống nhất, mà quan điểm của chúng tôi là: “có sai lầm nghiêm trọng trong việc áp dụng pháp luật”.
Trường hợp này, chúng tôi cho rằng cần thiết phải điều tra lại và làm rõ hành vi của Lê Văn Thắng, Thi Trung Thắng, Nguyễn Đức Hậu, Chu Văn Quế, Hoàng Văn Hoancó thuộc trường hợp: (1)“Tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội là tự mình không thực hiện tội phạm đến cùng, tuy không có gì ngăn cản. Người tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội được miễn trách nhiệm hình sự về tội định phạm…” (Điều 16 Bộ luật hình sự); hoặc trường hợp: (2)“Những hành vi tuy có dấu hiệu của tội phạm nhưng tính chất nguy hiểm cho xã hội không đáng kể thì không phải là tội phạm và được xử lý bằng các biện pháp khác” (Điều 8 Bộ luật hình sự); hoặc: (3) do số tiền đánh bạc dưới 5.000.000 đồng - không cấu thành tội đánh bạc (Điều 321 Bộ luật hình sự).
Bình luận